Cho đến tận bây giờ, mỗi dịp đi qua phía Bắc huyện Đại Từ (cũ), qua trung tâm xã Bản Ngoại (nay là xã Phú Thịnh), đến một lối rẽ quen thuộc, trong tôi lại trào lên một niềm xúc cảm vô bờ...
Ông Chaitanya Das nghiên cứu kinh tế học rất kỹ. Ông không chỉ nghiên cứu mà còn là nhà thực hành đầy hăm hở. Ông là luật sư, có đất đai ở một số làng và có tiền gởi ngân hàng.
Dân gian có câu: “Mấy đời bánh đúc có xương/Mấy đời dì ghẻ lại thương con chồng”. Thế nhưng, ở làng Cát, vùng đất thuộc sườn Đông đại ngàn Tam Đảo, câu ca ấy đã từng phải cúi đầu thẹn thùng trước một người đàn bà tên Đặng Thị Phận. Bà là mẹ kế của tôi.
Dù không phải là những địa danh quá nổi trội, đậm nét trên bản đồ hình chữ S, nhưng với tôi, thành phố Thái Nguyên và dòng sông Cầu đã trở thành những kí ức khó phai mờ.
Mưa cuốn trôi hết mọi dấu hương mà kiến dẫn đường để lại và đàn kiến bị lạc đường. Nhưng cuối cùng, sau những thử thách, đàn kiến đã về đến tổ nhờ công lao và sáng kiến của thành viên kiến nhỏ nhất đàn...
Ấn phẩm Văn nghệ Thái Nguyên xin trân trọng giới thiệu trích đoạn Khúc sông định mệnh trong Tiểu thuyết "Mảnh đất lắm người nhiều ma". Đoạn trích miêu tả cuộc tình định mệnh của bà Son với hai tình địch Vũ Đình Phúc và Trịnh Bá Hàm của làng Giếng Chùa.